CON  ĐƯỜNG  LÀNH  BỆNH

 

CHƯƠNG  XI

 

 

Bạn vẫn còn khuynh hướng phí phạm quá nhiều thì giờ, như đa số người khác, vào chuyện suy nghĩ viễn vông và ham muốn mơ hồ mong có thay đổi tình trạng, nhưng thường hơn nữa bạn trở về quá khứ đắm chìm vào việc ao ước hoặc hối tiếc vô ích. Những điều này chỉ hoài công trừ phi nó cho phép bạn nhìn ra lỗi lầm của mình rõ ràng hơn, và dùng các hồi nhớ này để dạy bạn cách mà nhân và quả đã tác động trong đời bạn.
Tuy nhiên nói chung thì những hoạt động ấy – nếu gọi đó là hoạt động vì thật ra chúng đầy tiêu cực và dậm chân một chỗ – là một hình thức trốn tránh vì cá nhân không đủ sức đối phó với áp lực, khó khăn và trách nhiệm của hiện tại. Có nhiều nguy hiểm không được nhận ra trong loại buông thả tâm tình như vậy, vì dù chuyện có vẻ khó tin đối với bạn nhưng mỗi một hối tiếc, câu chuyện được nhắc lại, lời tự biện minh, cũng như là mỗi ao ước muốn có sự tái diễn niềm vui đã mất là gây hại cho chính bạn.
Không những nó làm tâm bạn tràn ngập những điều tiêu cực và vô ích, có thể thực sự gây ra những phản ứng có hại về thể chất và tâm thần, mà đó còn là phí phạm thì giờ và năng lực tốt hơn nên dùng cho hoạt động sáng tạo trong hiện tại, thay vì cố tình ngăn chặn lực đáng lẽ phải được phóng thích và hướng cho chẩy vào hoạt động tương lai. Ngoài ra cũng do miên man suy tưởng về chuyện đã qua và vì thế không thể thay đổi được nữa, bạn xử sự như con sóc trong lồng bận rộn tíu tít mà không đi tới đâu, và không bao giờ thoát được cảnh giam cầm cay đắng của mình. Hãy nghĩ đến sự giam cầm vì đó là chữ rất sát.
Lại còn có một ảnh hưởng tai hại khác mà thái độ như vậy có thể sinh ra, đặc biệt cho người như bạn. Vì quá khứ của bạn có đầy sự thất chí và đau khổ, nó khiến bạn hay nghĩ rằng không mong có chuyện gì tốt hơn trong tương lai. Sự bấu víu bi quan vào quá khứ làm sinh ra đúng những tình trạng mà bạn sợ hãi. Sự thay đổi thực sự chỉ có được trong đời nếu bạn chịu có nỗ lực tột cùng, hầu vượt ra khỏi lối mòn xưa cũ để có cách sống mới.
Thay đổi là luật của thiên nhiên. Tôi đã vài lần tìm cách nhấn mạnh điều này với bạn. Thế nên, khi không chịu tiến bước thì cái ngã bị ứ đọng ở mức này hay kia; việc này cũng dẫn tới những hình thức bệnh tật khác nhau, ngay cả tới sự thui chột, nhân và quả tác động ở đây và ngay lúc này trong kiếp hiện tại.
Con người có được chọn lựa và tự do ý chí trong những giới hạn nào đó; vậy thì khi cố tình chọn việc chôn vùi mình vào nấm mồ quá khứ, họ vi phạm một luật thiêng liêng khác là luật tiến hóa, tiến từ chặng này sang chặng kia, và sẽ phải nhận lãnh hậu quả. Điều tôi muốn bạn hiểu rõ là nếu trong tương lai chuyện đau lòng, khổ tâm, mất mát hay tai biến có đến, bạn không nên cho rằng chúng phải sinh ra điều này hay kia cho mình như chúng đã làm trong quá khứ. Vì, nếu bạn chịu gắng công thay đổi phản ứng bình thường, tập nhìn sự việc cách khác, bạn sẽ phần nào nhờ đó trở thành một con người khác. Bạn sẽ được trang bị với hiểu biết mới và khả năng kháng cự mới.
Trong quá khứ nhiều phản ứng của bạn sinh ra phần lớn vì thiếu hiểu biết về ý nghĩa và mục đích cuộc đời, không thể chấp nhận rằng mỗi kinh nghiệm tự nó có tiềm năng cho tiến bộ hơn, sinh ra một giai đoạn phát triển mới. Với tâm chứa đầy sự tức tối và tuyệt vọng, thường khi bạn cố tình gạt bỏ kinh nghiệm, nhắm mắt với những cơ hội mà kinh nghiệm cho bạn. Khi từ chối không để cho mình được mang vào tương lai, bạn đã cùng lúc bác bỏ những tặng phẩm, khả năng và hiểu biết đón chờ bạn ở đó, và khi ngăn chặn sự chuyển vận tự nhiên của lực Sống, chính bạn thành tác nhân gây nên những bệnh tật trực tiếp sinh ra do việc bác bỏ sự sống, vì bạn không thể có được lợi ích, hiểu biết, ánh sáng nào cao hơn mức phàm ngã, nếu bạn cố tình ngăn chặn chúng với các thái độ vừa nói.
Hãy xem xét chính bạn. Tại sao bạn lại phản ứng như thế ? Không phải là vì trong tâm có ham muốn được tuẫn nạn mà bạn không nhìn ra, có ao ước thầm kín là thành đối tượng được thương xót và quan tâm nằm sau việc bạn luôn luôn nhấn mạnh đến những bất hạnh của mình sao ? Bạn thấy chăng, chúng ta luôn luôn quay trở lại lời khuyến cáo: Con người hãy tự biết mình. Không có hiểu biết về cái tôi thì con người luôn luôn là nạn nhân của việc tự lừa dối họ.
Điều gì tôi trình bầy hôm nay đương nhiên cũng áp dụng không những cho bạn mà cho tất cả mọi người, già cũng như trẻ. Đặc biệt hơn người trẻ tạo dựng tương lai của mình trên địa cầu bằng tất cả những gì họ làm và nghĩ; họ đổi mới con người mình luôn với vật liệu mềm dẻo của tuổi trẻ chưa có những thành kiến và định kiến, giáo điều về cuộc đời gây cản trở biết bao cho sự tăng trưởng. Thế nên, phải chi họ học được kịp thời mục đích của sự sống thì họ có cơ hội vô tận và rực rỡ.
Nhưng ngay cả người già, đã qua mức có được những sinh hoạt sáng tạo với đời, vẫn có thể có được sự đền bù và mãn nguyện trong lòng, đây là những thành quả sẽ phát triển bình thường do kinh nghiệm được hấp thụ một cách khôn ngoan. Vì vậy tăng trưởng có thể tiếp tục đến cuối đời ở cõi trần, làm họ thành nguồn trợ lực và thương yêu cho người chung quanh họ. Người già cũng có tương lai mà họ có thể và nên chuẩn bị – tức giai đoạn kế của cuộc đời chờ đón họ bên kia cửa tử, điều chỉ là sự tiếp nối tâm thức của đời hiện tại. Chuyện quan trọng là mọi người, ngay cả người trẻ, nên ý thức rằng cảnh đời sau khi chết của họ sẽ tương ứng với cuộc sống của họ trên trái đất. Không có sự đứt đoạn thực sự nào, mà dòng sống luôn tuôn đi không ngừng nghỉ.
Vậy hãy khôn ngoan và trang bị cho mình ngay từ bây giờ cho cuộc hành trình này, nuôi dưỡng tâm và trí bằng những chuyện đẹp đẽ, sáng suốt để bạn có thể bước vào chặng đường mới, sẵn sàng đối với điều gì ở đó được lộ ra cho bạn. Không may cho người già là có rất ít ai làm vậy. Đa số ưa thích, như bạn đã làm từ trước tới nay, nhìn trở ngược về quá khứ, do đó dành những năm cuối đời gặm nhấm nỗi niềm hối tiếc vô vọng, như gặm vỏ xơ không có chút bổ dưỡng nào.
Giống như suối nước tràn lên từ bên dưới mặt đất, ta cũng phải tìm nước của sự sống từ bên dưới bề mặt của vẻ ngoài. Tôi muốn nhấn mạnh lần nữa rằng giống như phản ứng của bạn với chuyện quá khứ đã tạo nên bạn như là bạn ngày nay, phản ứng của bạn với hiện tại cũng đã ảnh hưởng và tạo nên tương lai của đời sống sau, và những kiếp tới trên trần tiếp theo đó. Theo cách ấy bánh xe mà con người gọi là Định Mạng xoay vần, nhưng bạn có quyền năng nhiều hơn bạn tưởng để tự mình kiểm soát  bánh xe ấy, một khi bạn học cách đối đầu với biến cố theo phương pháp sáng tạo mà tôi đã cố gắng chỉ cho bạn.
Vậy hãy quyết định khởi sự bây giờ – ngay tức khắc – đối phó với mọi chuyện xẩy đến cho bạn bằng cách mới này. Như tôi đã từng nhấn mạnh, tư tưởng và dục vọng có quyền năng sinh động để tạo nên thay đổi, nhất là khi chúng liên kết với óc tưởng tượng. Hiểu biết này có tầm quan trọng rất đặc biệt cho tất cả những ai có khuynh hướng tiêu cực và dễ chán nản, ngã lòng. Không phải lịch sử đã chứng minh điều ấy sao ? Không phải mỗi thay đổi tận gốc rễ để mang lại sự tốt đẹp hơn, ban đầu hiện hữu như là tư tưởng trong trí người sinh ra do óc tưởng tượng được tỏ ngộ ?
Ngay cả lực của thiên nhiên cũng phải chìu theo năng lực sáng tạo của tư tưởng con người, vì nói cho sát thì vật chất là tôi tớ cho trí tuệ. Lúc nào con người cũng phát ra tư tưởng và sự ham muốn tràn lan thật xa, không phải chỉ trong cảnh giới của mình mà còn vượt ra ngoài cảnh ấy. Tựa như sứ giả của điều thiện hay ác, tốt lành hay phá hoại, chúng không ngừng tác động, gây ảnh hưởng cho họ và thế giới của họ theo muôn vàn cách tinh tế không nhận biết được. Nếu không phải kiếp này thì trong kiếp mai sau, nhân loại không sao thoát khỏi hệ quả của chúng.
Khi có hiểu biết và quyền năng đầy đủ, con người còn có thể tạo nên thân xác theo ý họ chọn, khiến chúng sinh động bằng tư tưởng; nhưng lẽ dĩ nhiên muốn làm vậy thì họ phải thoát khỏi mọi nhân quả của quá khứ. Có lời nói rằng những vị đại thánh hay chân sư, các thánh nhân thực sự, có quyền năng như thế. Có lẽ lúc thân xác được đặt trong mồ, đức Jesus đã dùng hiểu biết như vậy làm phân tán những nguyên tử vật chất và tái hợp chúng lại, khi muốn hiện ra cho các học trò thấy ? Chi tiết về hiểu biết bí truyền này được các nhà luyện kim tìm kiếm, tuy đa số không ý thức rằng con người phải khám phá linh đan tinh thần hơn là thuốc tiên vật chất.
Với điều này trong trí, nay bạn phải có thể thấy rõ hơn là tại sao tôi cố gắng làm bạn hiểu rằng những tư tưởng ganh tị, ghét bỏ, ghen tương, tức tối và thờ ơ với khó khăn của đồng loại mình, có nguy hiểm đặc biệt cho sức khoẻ và hạnh phúc. Hãy nhớ rằng năng lực của chúng tạo nên những vùng độc trong khắp thân hình, và dĩ nhiên là năng lực ấy lan rộng ra xa khỏi thể xác; điều này thật tệ hại vì những hạt nguyên tử cõi cao sẽ được dùng để tạo nên các thể khác nhau trong tương lai. Hệ quả không tránh được là các thể này sẽ bị nhiễm các độc chất ấy.
Điều quan trọng gần như vậy là sự kiện rằng ngay cả bạn, ở mọi mức độ, là một phần liên can với toàn khối nhân loại mà khi khiến cho mình bị nhiễm độc như vậy, bạn cũng giúp làm nhiễm độc cái khối rộng lớn hơn; và sự độc ác mà bạn làm cho khối ấy hiển nhiên là bạn đang làm cho chính mình. Vòng luẩn quẩn sinh ra cho tới khi bạn chủ tâm thoát khỏi nó. Tôi cũng đã nhấn mạnh điều này bằng nhiều cách khác nhau, và nhắc lại nữa vì nó có tầm quan trọng cho sinh lực đến nỗi bạn cần ý thức là trách nhiệm của mỗi một cá nhân lớn lao ra sao.
Vì vậy, hãy thanh tẩy con người hết mọi khuynh hướng phá hoại để bạn có thể khởi sự tỏa ra năng lực tích cực, chữa lành, dẫn tới nhiều sức khỏe, hạnh phúc và toàn vẹn hơn. Không có gì phải tuyệt vọng chán chường nếu nỗ lực của bạn xem ra vẫn yếu kém và không có tính xây dựng. Không cố gắng nào bạn làm mà không ảnh hưởng, dù rất nhỏ, bầu không khí của bạn, và kế tiếp là những vùng rộng lớn hơn vì tất cả là một với bạn, và không có chia cách thực sự nào trong trọn những đường ngang nét dọc của sự sống.
Đây là ý nghĩa bên trong của lời đức Jesus: 'Điều gì các con làm cho kẻ hèn mọn nhất là làm cho chính ta'. Vì ngài là mẫu người đã trở nên hoàn thiện; ngài nói tới không phải chỉ nhân loại trên địa cầu mà luôn cả mỗi sinh vật nhỏ bé yếu đuối, cho chí sự sống của tế bào mà bổn phận của con người là hướng dẫn, giúp đỡ, và tinh lọc bằng cách họ sống và suy nghĩ, để cuối cùng mang mọi vật đến sự trọn lành.

CHƯƠNG  XII

 

 

Nay chót hết khi bạn thực sự chấp nhận ý tưởng căn bản là kiếp sống hiện tại chỉ là một phần trong diễn trình phát triển tinh thần, một khía cạnh của chuỗi kinh nghiệm do việc có nhiều kiếp trước sống trong thế giới vật chất, bạn nên nhận thức rằng mỗi kinh nghiệm riêng rẽ là một mốc trên chặng đường, thiết yếu trong một giai đoạn riêng của cuộc hành trình để chỉ đường tới chặng kế.
Dầu vậy, một khi bất cứ chặng nào đã hoàn tất và thông qua, bài học nó đã thấu nhập, nó nên được liên kết với giai đoạn đặc biệt ấy trong cuộc phát triển, và với bài học hay vấn đề riêng biệt mà người lữ hành phải đối phó. Nếu anh không thể nói thật lòng rằng mình đã học hết các điều kiếp ấy đã xếp đặt để dạy anh, anh phải chấp nhận sự kiện là mình chưa sẵn sàng để đi bước kế trên đường.
Giờ bạn đã thấy rằng nhiều dấu hiệu tương tự tái hiện lắm lần, nhiều trường hợp tương tự nhau, những vấn đề giống nhau xẩy ra lập đi lập lại. Khi bắt gặp sự việc ấy bạn nên khôn ngoan nhận xét rằng đó là dấu hiệu muốn nói bạn chưa học thấu đáo, chưa đọc kỹ thông điệp mà dấu hiệu chứa đựng. Nó thực sự có nghĩa là bạn chưa khám phá nơi chính mình lý do sinh ra tình trạng trở lại trong đời. Vì có sự tái lại này, đôi khi bạn cảm thấy tuyệt vọng như khách lữ hành có thể cảm thấy, tưởng đường đi thẳng tiến mà lại khám phá nó vòng ngược đưa anh trở về chỗ khởi đầu.
Nhưng tôi muốn trấn an bạn. Thì giờ không uổng phí đâu. Bạn đã học được chút ít dù không ý thức việc ấy. Điều bạn nên làm là có nỗ lực đặc biệt để khám phá lý do của việc có tái lại, vì bao lâu mà bạn chưa làm được vậy, bạn sẽ phải đối diện nhiều lần nữa với tình huống tương tự. Thế thì đừng ngạc nhiên và đừng than phiền, mà khởi sự giải quyết điều khó hiểu. Hãy chấp nhận nó như là thông điệp phải giải mã. Hãy nghiên cứu việc kỹ càng để xem cảnh huống này tương tự cảnh huống kia ra sao, về cách nào, và bạn đã thất bại ở mặt nào khi đối đầu với nó.
Để được thành công bạn phải có thái độ vô tư, buông bỏ (xả - detachment) càng nhiều càng tốt. Phải không có tính than thân trách phận, không có tình cảm thái quá, không tìm cách chống chế biện minh cho việc thất bại của mình. Hãy dùng hiểu biết của bạn về tâm lý cũng như lập luận hữu lý, nhưng trên hết thẩy dùng tất cả hiểu biết sâu xa mà tới nay bạn hẳn đã có để cho phép bạn nhìn ra.
Khi giải quyết các vấn đề như vậy, càng lúc bạn sẽ càng nhận ra rằng mỗi lần bỏ lỡ không nhận ra tâm của vấn đề, là do sự mù quáng và vô minh của chính bạn. Điều mang bạn quay trở về chỗ khởi đầu có thể là ẩn ức chưa giải tỏa trong tâm tánh, phán xét sai lầm, hoặc có thể chỉ là do không có tình thương, làm cho việc tạo mối liên hệ toàn hảo bị thất bại, và lần này rồi lần kia trong quá khứ sinh ra những chuỗi hệ quả giống nhau
Không nên hiểu lầm điều ấy. Hiện tại chỉ lập lại việc đã xẩy ra trong quá khứ ở kiếp này hay kiếp khác, khi sự phát triển bị chặn lại ở một điểm, nên chuyện đáng lẽ đã hoàn tất lại hóa dở dang. Đó là cách luật nhân quả làm việc theo ý muốn của Linh Hồn để hoàn thiện dụng cụ của nó. Nỗ lực cứ được lập đi lập lại mãi, để khiến phàm ngã thâu thập được những đặc tính cần thiết cho việc phải làm vào lúc đó.
Như tôi đã nhấn mạnh nhiều lần, bạn chỉ nên nhìn vào quá khứ, bất kể tính chất nó ra sao, như là thầy dạy và thất bại như là người dẫn đường, giúp bạn hiểu rõ hơn điểm yếu và nhu cầu tinh thần của mình. Một khi bất cứ bài học đặc biệt nào đã thấu đáo, việc lưu tâm đến quá khứ chỉ có giá trị khi dùng kinh nghiệm của bạn để giúp người khác trong trường hợp tương tự.
Xin có lời khuyến cáo ở đây. Muốn làm việc này hữu hiệu thì điều quan trọng là theo dõi chính mình chặt chẽ, và tránh không để phản ứng cá nhân chi phối lời khuyên mà bạn cho ra. Tuy nhiên khi bạn làm cho mình càng lúc càng nhậy cảm với tiếng nói nội tâm, bạn sẽ được hướng dẫn để tiếp xúc đúng cách với ai bạn muốn giúp đỡ, vì cần sự khôn ngoan để làm vậy.
Bạn phải nhớ chớ hề đưa ra điều mà bạn tin là chân lý cho người khác một cách giáo điều và quá đỗi hăng hái. Bá nhân thì bá tánh nên cũng có vô số con đường dẫn tới minh triết, thực vậy, có câu nói rằng 'Mỗi người có đường riêng của mình'. Hãy khám phá con đường riêng của ai bị đau khổ bằng cách đồng hóa với họ để cảm thông, rồi giúp họ tìm chân lý theo cách của họ, mà chớ hề tìm cách ép buộc họ theo con đường của bạn. Khi cảm thấy họ có thể sẵn sàng tìm đường khác với đường của mình, khi ấy hãy trưng ra điều bạn muốn chỉ cho họ.
Việc khuyến đạo gây hại nhiều hơn lợi. Ta không được tìm cách phá vỡ hàng rào, mà nhờ minh triết và tình thương, đôi khi ta có thể biến đổi chúng thành cửa mở dẫn tới khung cảnh quang đãng, rộng rãi hơn. Tôi nói với bạn điều ấy vì bạn phải học cách cho ra ai cần điều bạn đã nhận được. Nhưng cách cho luôn luôn là việc làm rối trí người thiện tâm mới tập cho ra.
Một trong những trở ngại chính của việc phát triển óc tiếp nhận nhiều hơn và cởi mở hơn đối với chân lý là bị ràng buộc vào thành kiến, và chấp nhận không suy nghĩ việc diễn giảng ấu trĩ những biểu tượng được dùng để trình bầy chân lý trong thời đại khác, lúc con người có trí tuệ chưa phát triển như ngày nay. Rất thường khi các biểu tượng này trở thành xiềng xích ràng buộc chân người đi tìm Thực Tại.
Ai bấu víu vào tín điều của bất cứ tôn giáo nào nên ý thức rằng, điều Thực Tại căn bản không thể được trình bầy cho người có trí não trung bình bằng hình thức nào khác ngoài biểu tượng. Khi nhận thức của con người phát triển thì các biểu tượng này cũng phải thay đổi theo. Hệ quả là ai bám chặt vào lời diễn giải cổ xưa những chân lý vĩnh cửu, là đắm mình vào dòng năng lực sắp mất hết tính chất sống động, và đang dần dần có tình trạng tương tự như động mạch xơ cứng lại. Nhiều tôn giáo ngày nay gặp phải tình trạng này, và nhiều bệnh tật cũng là kết quả của người bệnh bám cứng vào ý niệm và thái độ mà, được những dòng năng lực nay đã suy thoái làm linh hoạt, lẽ ra phải loại bỏ.
Tính linh động, việc sẵn sàng chịu thay đổi, thích nghi với hoàn cảnh và ý tưởng mới, luôn luôn tìm những gì có ý nghĩa tinh thần, phổ quát hơn, theo quan điểm sâu xa hơn – , là điều phải có trước tiên cho sự tăng trưởng và cho sức khỏe.
Khuynh hướng bấu víu vào quá khứ, như bạn đã biết, là một trong những nguyên do của nhiều nỗi khó khăn của bạn. Đôi khi tôi thấy bạn vẫn như bị chôn chặt trong cái kén thật sự gồm những định kiến. Bạn càng để cho những định kiến này khống chế mình chừng nào, việc thoát khỏi chúng càng khó chừng đó. Vật chất đã hóa thạch, bao kín, thành khuôn rắn chắc, mà muốn tạc thành hình mới bắt buộc phải giáng những đòn mạnh, bởi cái kén phải bị phá vỡ trước khi con bướm (tượng trưng cho Linh Hồn) có thể chui ra. Làm sao bạn có thể giang đôi cánh trong ra mặt trời khi chúng vẫn còn bị ép vào hai bên thân do những ràng buộc của niềm tin sai lạc, mê tín, nỗi sợ hãi làm mụ đầu óc, và tệ hơn hết, việc đồng hóa với cá tính trọn cả đời khi xưa mà nay không cần là vậy nữa ?
Bây giờ, chót hết bạn có thể khởi đầu việc bạn được tự do. Trọn chỉ dạy tôi đưa ra cho bạn là để giúp giải thoát bạn và những ai tương tự khỏi hình thức giam hãm này. Chính cái ảo tưởng chết người của nhân loại về sự sống và ý nghĩa thật của sự sống, làm ngăn cản không cho ta mở lòng đối với các lực giải thoát và tân tạo.
Hãy buông bỏ những ảo tưởng của bạn. Thời điểm cho bạn khởi sự sống tích cực hơn, thực tế hơn, lạc quan hơn là ngay bây giờ. Tôi quả quyết với bạn, như đã làm thường khi trước đây, rằng bạn sẽ có được sức mạnh và khích lệ từ mỗi nỗ lực chân thật bạn làm, vì mỗi điều như thế sẽ giúp bạn liên hợp chặt chẽ hơn với cái Nguồn chung cho mọi sức mạnh và năng lực. Khi được tăng cường với những lực này về sức khỏe tinh thần, bạn sẽ có khả năng tạc những hòn đá của hiện tại thành đền thờ sáng chói cho tương lai.
Tôi biết bạn vẫn còn xem ấy là chuyện khó tin, nhưng đó chỉ là bởi có những lúc bạn e sợ điều mà tương lai mang đến, tới mức bạn không thể cho mình được tự do, và ngay cả sau khi chúng ta đã cùng nhau thảo luận, bạn vẫn tiếp tục phí phạm ngày giờ và năng lực tìm cách xuyên thấu bức màn che đậy nó để được trấn an. Nhưng tại sao bạn không thể thấy rằng tương lai luôn luôn ở trong tình trạng được tạo tác mỗi ngày, từ tư tưởng hành động và quyết định của mình ?
Cơ hội lớn nhất cũng như hy vọng của người nằm trong khả năng tái tạo và tân tạo chính mình, và do đó vận mạng của ta. Tôi luôn luôn tìm cách làm bạn lưu ý tới điểm này, vì nếu bạn thực lòng quyết định phá bỏ cái kén cũ xưa, bạn phải ngưng không nghiền ngẫm hình ảnh bất toàn của mình mà bạn đã tạo nên, do sự yếu đuối, thất bại và thiếu sót trong quá khứ. Bạn – cái phàm ngã – nếu muốn từ nay có thể được hướng dẫn từ cái tâm quyền lực ngụ trong người, và có thể chuyển hóa mọi lực tiêu cực vẫn còn khống chế bạn thành lực tích cực cho sức khỏe và sự tái tạo. Hiện tại là của bạn, hãy sử dụng nó. Nó là nơi mà tương lai của bạn được tượng hình.
Vậy hãy xác định không ngần ngại rằng tương lai thực sự là của bạn để tạo tác và xây dựng. Chỉ có riêng bạn, trang bị với những năng lực mang lại sức sống của Linh Hồn, là có thể tạo nên nó thành hình dạng vô cùng thanh bai hơn trước kia, thành vật mỹ lệ và giá trị. Giống như đặc tính và khả năng hiện tại của bạn là kết quả trực tiếp của những nỗ lực đã làm trong quá khứ, không phải suy ra thì nếu chọn bạn có thể nuôi dưỡng hạt giống còn tiềm ẩn trong người, để chúng có thể nở hoa trong tương lai thành quyền năng lớn lao và tốt lành hơn bạn biết sao ?
Thế thì hãy ngưng ngay từ phút này, đừng giống như biết bao kẻ đương thời với bạn, khăng khăng đồng hóa mình một cách vô minh chỉ với vật chất đậm đặc, và hệ quả là hoàn toàn bị sự xáo trộn và tranh chấp chi phối, những điều tạo nên sinh hoạt bình thường của con người. Chúng sẽ luôn luôn cầm giữ người cho đến khi họ có được hiểu biết tinh thần đối với ý nghĩa của việc, và nhận ra chúng là những lực không thăng bằng trong bản tính mình. Chỉ khi ấy họ mới khám phá làm sao có thể đạt được bình an dưới thế.
Bạn đã bị chúng giam hãm trong bao kiếp qua, và trong bao nhiêu năm ở kiếp hiện tại. Nhưng nay đã tới điểm mà bạn có thể giải thoát cho mình. Việc không thể thực hiện bằng một nỗ lực tột đỉnh, mà bằng hàng trăm sợi chỉ mỏng manh, do chính bạn tạo như con nhện giăng tơ, mỗi ngày và tất cả ngày trong mọi hoàn cảnh. Đó là những sợi mà cuối cùng sẽ thành cây cầu nối liền bạn với Chân ngã bất cứ khi nào trong trí não bạn muốn băng qua nó, để tới cuối cùng bạn có thể qua đó không gặp trở ngại và bước vào trạng thái minh triết, nhiều sự sáng hơn bạn chưa hề biết.
Khi ấy và chỉ khi ấy mà thôi, bạn sẽ ý thức mục đích của kỷ luật dưới dạng đau khổ và thất chí đã kinh nghiệm trong kiếp này, và cảm tạ là đã phải trải qua chúng.

 

CHƯƠNG   XIII

 

 

Đừng để bạn bị xuống tinh thần do tuyệt vọng nhiều lần về mức tiến bộ chậm chạp của mình, và giận dữ với chính bạn vì dù tập luyện những bài tập tôi đề nghị với bạn mà ít khi thành công.
Tôi biết có lúc bạn cảm thấy rằng nỗ lực thực hành lại khiến bạn đau khổ thêm và mang lại nhiều thử thách nặng nề hơn; bạn cảm thấy rằng với mỗi bước tiến bạn phải lùi hai bước; rằng càng sâu vào thì thung lũng càng hóa đen tối hơn và mỗi lần lên tới một đỉnh cao, vượt qua một khúc quanh thì một đỉnh khác cao hơn xuất hiện, và con đường mà bạn đi lộ ra là uốn lượn không ngừng trước đôi mắt mệt mỏi rã rời của bạn.
Tuy nhiên về nhiều mặt đó là dấu hiệu tốt lành. Nó cho thấy có sự vận hành và tăng trưởng của ý thức lớn lao hơn. Nếu không có tiến bộ bạn hẳn sẽ không thấy khung cảnh mới này cho dù nó làm bạn hoảng hốt. Vì vậy, có thức tỉnh gia tăng đối với chuyện còn phải làm là lý do để hy vọng hơn là tuyệt vọng. Bạn đã học nhiều về những gì tới nay vẫn chưa biết; chẳng những nguyên do thực của bao vấn đề của bạn, mà việc có giá trị vô kể hơn nữa là trong bất cứ tình huống nào, nó có thể kêu gọi sự hướng dẫn và sức mạnh của Linh hồn bạn, và ngay cả kêu cầu những vị trông chừng nhân loại từ những cõi cao với tình thương sâu đậm cùng lòng thông cảm, và luôn luôn đáp ứng với lời kêu cầu chân thành xin trợ giúp.
Vì bạn đã tới một giai đoạn có ý thức nhiều hơn bao giờ hết so với trước kia về khuyết điểm và nhu cầu của mình, thất bại hóa ra có ý nghĩa quan trọng nhiều hơn. Nhưng đây chỉ là một giai đoạn mà thôi, cho dù bạn nghĩ là nó kéo dài ra sao và đen tối thế mấy. Nếu bạn tiếp tục dấn bước thì nó sẽ bị vượt qua và nằm lại đằng sau. Thung lũng tối đen cũng phải có lúc chấm dứt.
Hãy nhớ, ánh sáng xóa tan bóng đen và ngay nơi đây vào lúc này, ánh sáng tràn lan quanh bạn luôn luôn ngay cả khi bạn ý thức rất ít điều ấy. Khi, bất cứ lúc nào có thể được, bạn không chú tâm vào những khó khăn và thất bại và kêu cầu ánh sáng bao trùm vạn vật này, nó sẽ chiếu rọi con đường trước mặt  trong lúc bạn tiến lên.
Như chúng ta đã thấy trong những bài nói chuyện trước đây, việc chủ tâm hướng vào bất cứ một khía cạnh đặc biệt nào của sự sống sẽ lôi kéo bạn về nó và nó tới bạn. Vì vậy điều quan trọng là chỉ hướng tâm vào những gì Chân, Thiện, Mỹ, các lực mang lại sự hòa điệu và sức khỏe. Đương nhiên điều này áp dụng cho bất cứ hình thức sinh hoạt nào, vật chất, trí não cũng như tinh thần. Bởi chỉ có một Sự Sống và một Luật.     
Hãy thử xem lại người lực sĩ. Ai quyết định tập luyện cho một môn thể thao nào phải trải qua việc tập dượt lâu dài và khó nhọc. Họ không thể trở thành tay đấu võ quyền Anh hoặc lực sĩ điền kinh chỉ trong vài tuần. Nếu không tập luyện trong nhiều năm, cho dù anh có thể cho là mình mạnh mẽ và có sức khỏe, khi bắt đầu tập luyện những bắp thịt chưa quen của mình, anh sẽ bị đau nhức dữ dội. Nhưng nếu nhất quyết đạt tới mục tiêu của mình, anh sẽ chấp nhận các khó nhọc tạm thời này, những đau đớn và căng thẳng về thể chất, và sẵn sàng có hy sinh khi cần như hy sinh về dinh dưỡng, thú vui, thời giờ. Thực vậy, trọn cuộc đời của anh sẽ phải chỉnh đốn lại và hướng tới mục đích của anh.

Nếu người lực sĩ rốt cuộc chỉ tập dượt cho mục đích phù du nhất, và theo đuổi giải thưởng tương đối không nghĩa lý mấy, lại sẵn lòng chấp nhận kỷ luật như vậy và có nỗ lực mạnh mẽ lâu dài thế đó, thì ta trông đợi gì nơi người có mục tiêu cao cả và trường cửu hơn, với phần thưởng là sự thành đạt to tát hơn, niềm an lạc tuyệt vời hơn bất cứ điều gì mà trí phàm có thể tưởng được ?

Hãy nhớ, nỗ lực phải luôn luôn tương xứng với mục tiêu.
Nếu bạn thực tâm mong muốn được chữa lành ở mọi mặt, được cứu thoát khỏi ảnh hưởng của sự mù quáng tinh thần, thì có kỷ luật và quyết tâm không gì lay chuyển, khả năng tự vực dậy mỗi lần bạn vấp ngã, là điều thiết yếu. Hơn nữa, vận cụ phải được rèn luyện để dùng, và việc này hiển nhiên cần thời gian. Giống như không một tòa nhà nào vững vàng nào có thể được xây trên khối hoang tàn đổ vỡ của dinh thự cũ, thì đầu tiên nhiều công việc dọn dẹp nền móng phải làm trước khi ta có thể khởi sự xây ngôi đền mới và cao quí hơn, mà muốn tồn tại lâu dài phải được dựng trên cấu trúc vững chắc hơn.
Do thế, bạn phải xét tới những điều kiện mà nay bạn phải làm việc. Vì trong quá khứ, bạn chưa hề nghiêm chỉnh tìm cách đối phó với phản ứng bình thường khi thất bại, làm sao bạn có thể mong thành công ngay lập tức trong nỗ lực này, là thực sự đảo ngược lại trọn cuộc đời của bạn ?
Khi cơ thể không được chú ý hoặc làm suy yếu vì bất cứ hình thức quá độ nào, ta phải dành nhiều thì giờ và nỗ lực hơn cho giai đoạn sơ khởi là chuẩn bị và tập luyện, và phần nào không quân bình sẽ cho phản ứng dữ dội hơn. Chuyện không may là tới nay, trong kiếp này cùng nhiều kiếp trước, bạn đã làm ngơ phần tinh thần của bản thân, và làm suy yếu lực kháng cự về thể chất và tình cảm, do chú tâm vào ham muốn cá nhân làm người khác bị thiệt thòi. Bạn phải đối đầu với nhiều hệ quả và chịu đựng chúng, và bạn sẽ cần có lòng kiên nhẫn lớn lao, điều đặc biệt khó khăn so với tham vọng và sự hăng hái đặc biệt của bạn muốn thành công khi làm bất cứ chuyện gì.
Nhưng tôi đã khuyến cáo bạn khi trước là đòi hỏi chính mình quá nhiều lúc ban đầu, đổ xô tới mục tiêu thay vì củng cố từng bước một, thì đặc biệt nguy hiểm cho việc làm loại này. Tính nóng lòng muốn đạt kết quả có nghĩa là động cơ che dấu của bạn đáng ngờ, và không chừng là do lòng kiêu căng, hãnh diện tinh tế. Hãy suy ngẫm về những điều tôi vừa nói. Yếu tố quan trọng là động cơ phải trong sạch, không nhuộm khuyết điểm cá nhân càng nhiều càng tốt, vì nỗ lực mà bạn sẵn lòng thực hiện lúc này là bước quan trọng nhất mà con người có thể làm; nó là điểm quanh của trọn những kiếp dài đi từ cõi trần lên thiên đàng; vì vậy điều thiết yếu là phải có thái độ khách quan và quân bằng ngay từ khởi điểm.
Đây là điều mà Chân Nhân khoác xác phàm đang cố công đạt tới, nó uốn nắn phàm ngã là vật mà từ xưa nay bạn gần như hoàn toàn đồng hoá với nó. Nhưng công việc của nó đặc biệt khó khăn do chất liệu từ kiếp trước mang lại. Những điều này gây trở ngại cho kinh nghiệm lúc đầu của bạn (xin nhớ lại lần nữa, là kết quả của chọn lựa trong lòng) và hóa mạnh mẽ thêm do sự thiếu hiểu biết của cha mẹ, thầy cô và sự khờ dại của chính bạn, như bạn biết rõ.
Vì các việc ấy và sự kiện là bạn chỉ khởi sự lúc gần đây chịu lắng nghe tiếng nói nội tâm của Linh Hồn, nên việc không tránh khỏi là những lực tiêu cực vẫn còn quá mạnh. Làm sao bạn có thể mong sửa lại ngay tức khắc trọn tất cả những thói quen sai lầm về tư tưởng và hành động, thành hình trong bao năm qua của kiếp này mà từng đã có trước đó nữa ? Không sao mong có được và bạn cũng không bị đòi hỏi phải có.
Tuy nhiên bạn càng thành công trong việc giữ  chặt lấy hiểu biết đã có được về bản chất của Chân Ngã mình, cảm nhận hòa hợp với nó trong lòng chắc chắn sẽ càng lớn mạnh cho tới khi nó thành thực tại mãi mãi.
Vậy trong những giờ phút ảm đạm mà bạn sợ hãi khi cái ngã bị cầm giữ tỏ ý chống đối, quay ngược với mọi lý thuyết và niềm tin, và cứng đầu lên tiếng:
- Tôi đơn độc, tôi yếu ớt và bất lực, tôi không là gì cả.
khi không có ý chí làm lành và ngay cả ước muốn làm vậy, khi cơ thể mòn mỏi bác bỏ Linh Hồn, chủ nhân của nó, biến mọi ngọt ngào thành chua cay do nuôi dưỡng bằng mỗi độc chất cay đắng và thù ghét còn đó chưa chuyển hóa trong phần sâu kín hơn của phàm ngã; khi ngay cả gương mặt của người thân trở thành mặt nạ, khi do tuyệt vọng bạn gào to.
- Ai sẽ cứu thoát tôi khỏi thân xác chết chóc này ?
hãy có cố gắng tột cùng để nhớ lại trọn những gì bạn đã được dạy, và ý thức rằng đây là một phần của tiến trình chuyển hóa, dẫn tới sự giải thoát khỏi sự đen tối mà bạn rơi vào.
Chỉ ở giây phút thấp nhất và yếu ớt nhất mới nên có xác nhận về sự hòa hợp với Chân Ngã. Vì nỗ lực làm vậy sẽ khơi lên nốt mà Linh Hồn luôn luôn đáp ứng. Dù có vẻ như không có gì xẩy ra tức khắc, và sự tối tăm vẫn dầy đặc không xuyên thấu, cái nốt không ngừng rung động và cho ảnh hưởng, và ngay khi rung động này đủ mạnh, ánh sáng sẽ xuyên qua và quét sạch bóng tối, cái làm phần tâm thức thấp bị mụ đi và trở nên hoang mang.
Hãy tự hỏi mình trong những giây phút ngờ vực như vậy.
- Sự thực có bớt là sự thực chăng khi nó vướng vào màng lưới những nghi ngờ ? Vầng thái dương có bớt chói lọi chăng vì mây che phủ nó trước mắt ta ?
Không phải thế, và bạn cũng không bớt là Chân Nhân chói lọi và chân thực hơn chỉ vì tiếp xúc bị đứt đoạn, do nhiều năm thiếu hiểu biết và hiện nay bạn thiếu sức mạnh cùng hiểu biết, để kiểm soát hoặc vượt lên trên lớp sương mù đen tối của những cảnh giới thấp. Hãy nhớ, bạn và Linh Hồn của bạn đang làm việc chung hiện nay như một khối duy nhất (mà thực ra là vậy) trong việc phát triển sự hợp tác mãi mãi có ý thức. Cả hai đang tạo chiếc cầu bắc ngang qua hố ảo giác giữa hai điều mà thực ra, chỉ là một.
Bạn không thấy rằng thỉnh thoảng bạn có thể cố tình bị phân cách, để được kích thích có nỗ lực tột cùng nhằm vươn lên những cõi cao hơn sao ? Đương nhiên là không phải luôn luôn. Có nhiều nguyên nhân khác có thể mang lại một trong những lần đột nhiên có vẻ như bị cô lập làm bạn tuyệt vọng như thế. Nhưng dù cảm thấy bị tách rời ra sao đi nữa, nếu tìm cách nhớ lại những chớp lóe ý thức đã tới với bạn từ cõi Thực Tại sẽ hữu ích. Vì một khi kinh nghiệm được chúng trong tâm thức thấp, chúng sẽ không bao giờ bị mất hẳn, mà là sở hữu còn hoài và vẫn khơi lại được. Chúng là những thoáng thấy của điều thực sự là di sản muôn đời của bạn.
Nhưng bạn đã chú tâm quá lâu vào những sự việc bên ngoài của cuộc sống làm việc đạt tới trang thái tinh thần hóa khó hơn. Vì chúng tác động bằng vật chất thanh hơn, chuyện không tránh được là bạn sẽ thấy phải cần thời gian trước khi có thể ý thức được chúng một cách hữu thức. Nhưng tôi có thể đoan chắc với bạn rằng chuyện này sẽ thay đổi, khi bạn tham thiền nhiều hơn về những thực tại lớn hơn còn ẩn kín này trong thế giới vật chất.
Mỗi nỗ lực bạn có để làm việc theo ý muốn của Linh Hồn, mỗi lần cố tâm thay một tư tưởng phá hoại hoặc tiêu cực bằng tư tưởng tích cực và sáng suốt hơn, hoặc có tính sáng tạo và hòa điệu hơn, sẽ thêm một viên gạch làm tiến lại gần hơn cái kiểu mẫu lớn lao của Thợ Trời, đẩy mạnh việc tái tạo trọn cấu trúc là chính bạn theo mẫu thanh bai và cao cả hơn.
Chỉ khi nào cấu trúc mới này thành hình vượt qua đường lối của cái cũ, bạn mới có thể thấy được đường nét của nó rõ ràng hơn và ý thức được vẻ mỹ lệ và sức mạnh của nó. Rồi cuối cùng bạn bắt đầu  thấy càng lúc càng vững tâm, và cảm biết chuyện gì đang xẩy ra trong cuộc tranh đấu lâu dài, và bên trong sự tối tăm mà lúc này đôi khi thấy có vẻ không sao xuyên thấu và bất biến. Bạn sẽ không còn sợ hãi bụi do mảnh vụn rơi xuống, tiếng ồn của búa nện và máy khoan, là giai đoạn cần thiết cho bất cứ công trình tái xây dựng nào.
Vào lúc này bạn phải chấp nhận những giai đoạn ấy mù quáng ít nhiều; nhưng hãy tự nhủ rằng dù vẫn thấy mình bị đè bẹp bao nhiêu lần với cảm giác bị thiếu sót và thất bại, việc xây cất vẫn tiến hành. Tôi muốn nhấn mạnh với bạn lần nữa những gì đã nói từ lúc ban đầu của những chữa trị này. Hãy cố gắng, khi bạn thấy mình bị đe dọa với nỗi thất vọng và cảm giác chật vật chống chọi lại khó khăn quá độ, giữ trong trí ý niệm bạn là một tế bào nhỏ trong Sự Sống rộng lớn hơn, là một với ý chí và mục tiêu của Thượng Đế.
Bạn càng thấy mình như thế rõ ràng chừng nào, bạn càng chắc chắn được thu hút vào tâm thức ngày càng rộng lớn hơn, và tham dự vào mục đích của việc sáng tạo nên con người – là cuối cùng  khiến mọi chúng sinh biết chúng là một với Cái Đó, là tình thương, quyền năng và an lạc. Thế thì tại sao bạn phải lo sợ hoặc thất vọng ? Bạn đang trên đường tới mục tiêu.